Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

SAO EM NỠ NÓI LỜI LY BIỆT


Ta đã để cho đời ta dừng lại
Bên bờ yêu vốn dĩ chẳng bình yên
Đêm từng đêm ta thao thức, muộn phiền
Bên bàn phím, thơ kết thành câu chữ.

Sao em nỡ nói lời ly biệt
Cho ta rỉ máu vết thương lòng
Ngày xưa em hứa yêu tha thiết
Bây chừ em hỡi có còn không ?

Sao em nỡ nói lời ly biệt
Cho ta đau xót mấy nghìn thu
Sao em nỡ nói lời ly biệt
Ta buồn ôm giấc mộng tương tư!

Ta vẫn chờ mong có một ngày
Nắng về ấm áp những vòm cây
Ta thôi cái nghiệp làm thi sĩ
Thôi kiếp đau thương, kiếp đọa đày ...

Hồ Văn Lành
(30/6/2013)

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

EM ƠI ĐỪNG KHÓC NHÓI LÒNG NHAU


Em có còn yêu anh nữa không
Có nghe thổn thức ở trong lòng
Có nghe nhung nhớ trong đêm vắng
Có buồn khi nắng xế mênh mông…

Anh đến rồi đi – đến rồi đi
Hư hao một thuở tuổi xuân thì
Em về gom hết tình thư cũ
Thức đọc,  đêm dài- lệ ướt mi…

Hãy để anh lau giọt lệ sầu
Em ơi đừng khóc, nhói lòng nhau
Anh hiểu đời em nhiều cay đắng
Mà anh nào giúp được gì đâu !

Hồ Văn Lành
(22/06/2013)

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

ANH ĐÃ ĐẾN


Anh đã đến và rồi anh dừng lại
Bên đời em tê tái vạn niềm đau
Ngỡ cứ tưởng đem trao em hạnh phúc
Có ngờ đâu gieo thêm khổ, thêm đau…

Hồ Văn Lành
(9/6/2013)

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

ANH ĐÃ LÀM KHỔ EM


Tha lỗi cho anh, những gì anh không phải
Đừng giận hờn, đừng trách móc nhé em
Đêm đã khuya, mưa lất phất qua thềm
Anh hối hận vì trót làm em khổ !

Anh yêu em. ơi vợ hiền bé nhỏ
Cũng vì yêu nên làm khổ đời em
Cũng vì yêu nên gieo lắm muộn phiền
Em đã khổ- đời em càng thêm khổ !

Tha lỗi cho anh, ơi vợ hiền bé nhỏ
Chuyện đêm qua anh làm khổ đời em !

           Hồ Văn Lành

         (2/6/2013)