Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

NHỚ MẸ !


Ngày Mẹ đi, trời cũng chít khăng tang
Mặt trời khổ đau giấu mình trong mây xám
Cả đất trời chìm trong ảm đạm
Mẹ đi rồi, con buồn lắm Mẹ ơi !

Con cô đơn lạc lõng giữa dòng đời
Đâu còn Mẹ, để ủi an chăm sóc
Đâu còn Mẹ, để những chiều tan học
Về với Mẹ hiền, để được Mẹ yêu thương…


                   Hồ Văn Lành
                     (10/5/2015)

Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

MẸ ƠI


Ngày hôm nay Mẹ đã bỏ con đi
Chẳng để cho con gọi Mẹ ơi lần cuối
Dẫu nước mắt con có thành sông, thành suối
Cũng chẳng bao giờ tìm thấy Mẹ, Mẹ ơi!

Nhưng con tin có Chúa ở trên trời
Sẽ dẫn Mẹ vào nơi hằng sống
Con cậy trong và luôn hy vọng
Mẹ mãi là người che chở suốt đời con…

               Ngày an táng mẹ: 06/05/2015

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

GỞI EM


Ta gầy đi nhiều lắm em ơi
Da sạm đen và tóc thêm bạc trắng
Từ ngày ấy ta trở nên thinh lặng
Ăn uống thất thường và mất ngủ nhiều hơn

Chẳng  hiểu sao khi tắt nắng hoàng hôn
Ta lại thấy lòng cô đơn trống trải
Em ở xa – có bao giờ mắc phải
Hội chứng này, hay giống thế không em ?

Cuộc đời này như cuốn sách đã xem
Có những trang mình không muốn đọc
Có những trang chỉ thoạt nhìn  đã khóc
Cuộc đời này sao lại thế hở em…?

Hồ Văn Lành 
19/3/2015

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

ANH RẤT BUỒN, EM CÓ BIẾT KHÔNG EM ?


Anh  biết rắng anh đã mất em
Khi bước chân đi rời xa xóm cũ
Dẫu có mang theo cả vạn lới nhắn nhủ
Cũng chẳng là gì khi tình đã bay xa.

Mây vẫn trôi và gió vẫn hiền hòa
Nào ai biết đằng sau kia là bão
Hết rồi em – tình đã là hư ảo
Nắng đã không còn là nắng nữa em ơi!

Phải không em – chân lý của cuộc đời
Khi đã cách xa là không còn thân thiết
Khi đã cách xa là biết là ly biệt
Anh rất buồn, em có biết không em ?


                                            Hồ Văn Lành
                                            01/03/2015