Thứ Ba, 11 tháng 1, 2022
CHỊ ƠI
Mẹ qua
đời, bỏ lại chị mồ côi,
Sống lẻ loi trong căn phòng bé nhỏ,
Một mình thôi- chồng con không có!
Chống chọi với đời là những cơn đau!
Cả cuộc
đời là một kiếp bể dâu,
Thuở nhỏ, theo cha lên rừng cuốc rãy,
Ruộng sớm, đồng trưa cùng cha cày cấy,
Khó nhọc cả đời - nuôi chúng em khôn...
Thương
mẹ già, chị quên chuyện chồng con,
Mà thuở ấy, cũng nhiều người ... đeo đuổi chị...
Thời con gái qua đi - chẳng đắn đo suy nghĩ,
Không lấy chồng, chị cùng mẹ nuôi em....
......
Rồi chị đi... chẳng nói giã từ em,
Làm em khóc như đã từng khóc mẹ.
Thôi chị đi- bình yên chị nhé!
Tận đáy lòng, thương chị lắm. Chị ơi!
Hồ Văn
Lành
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)