Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

MỘT MIỀN MƠ XIN GỞI LẠI CHO ĐỜI



Tôi đã quen  điệp khúc của tình yêu

 “Tội anh lắm, quên em đi anh nhé!”

Tôi vẫn cười – cho dù là  rất khẽ

Nhói  đau lòng, một vết cứa vào tim!

 

Cả một đời đau- mỏi cánh chim

Tôi mải miết đi tìm miền hạnh phúc

Chợt nhận ra đâu có gì là thực

Một miền mơ xin gởi lại cho đời.

 

Em hãy đi bên cạnh cuộc đời tôi

Như lữ khách song hành cùng đêm vắng

Đừng nói gì, chỉ xin em im lặng.

Để cùng tôi chia vị đắng cuộc đời !


Hãy cùng tôi bước thật khẽ em ơi

Một miền mơ xin gởi lại cho đời!

 

Hồ Văn Lành

(31/01/2013)

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

NGÀY EM VỀ


                  

(Thương nhớ tặng hương hồn Thi Thi)

 

Ngày em về, anh đã không còn nữa

Sân trường xưa giờ vắng tiếng anh cười

Em vô hồn trong nhạt nắng chiều rơi

Thương nhớ quá một miền xưa kỷ niệm.

 

Hơn một lần em miên man tìm kiếm

Dấu chân anh sót lại cuối sân trường

Vẳng đâu đây lời thỏ thẻ yêu thương

Hàng ghế đá giờ vắng người xưa cũ.

 

Anh đi xa không một lời nhắn nhủ

Không nửa lời từ tạ dấu yêu xưa

Tháng mười hai trời hờn dỗi đổ mưa

Ai thấu hiểu cõi lòng em băng giá!

 

Xin gởi anh đi về miền đất lạ

Gởi theo anh một vạn đóa hoa hồng

Mong ngày mai, trời ngợp ánh hừng đông.

Anh hạnh phúc trong miền xa xôi ấy….

 

                                     Hồ Văn Lành

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

TÔI XIN NGƯỜI...


Thôi người ạ, đừng nói gì thêm nữa,
 Cuộc tình này cũng chỉ thoáng qua thôi
 Tôi hiểu rồi : Đời chỉ là gian dối
Chỉ xin người dừng dẫm nát tim tôi…

Xin người cứ  dùng  lời gian dối
Để ru tôi vào giấc ngủ tình yêu
Xin người cứ  dùng lời gian dối
Để tôi tin  rằng người mãi yêu tôi...

Tôi đã chờ - người ơi từ lâu lắm
Chỉ một lời từ sâu thẳm  trái tim
Tôi xin người cứ dùng lời gian dối
Vì người ơi,  tôi:  gã ngốc đi tìm….

Mơ một ngày – tôi không là thi sĩ
Để hong tình trên vạt cỏ  non  xanh
Mong một ngày tôi nhận ra chân lí
Đời chỉ là những ảo ảnh mong manh…

                                     Hồ Văn Lành
                           (22 giờ ngày 15/01/2013)

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

BỖNG CÓ MỘT NGÀY




Bỗng một ngày tôi nhận ra điều đó.
Cơn gió kia nào phải của riêng tôi.
Đó là của trời xanh và mặt đất.
Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi!

Gió vô tình, gió cứ đùa với nắng,
Gió rung cây, gió cõng cả mây trời
Gió đâu biết có một người yên lặng
Chờ gió về sau mê mải cuộc chơi !

Hồ Văn Lành
(Chiều 13/01/2013 một buổi chiều buồn)

KHÔNG ĐỀ


Đừng bắt anh về lục tìm ký ức
Kỷ niệm buồn, lăn theo gót thời gian
Ngày xưa ấy, mình tìm nhau không gặp
Để bây giờ  không thể của riêng nhau.

Đừng bắt anh đếm thời gian trên tóc
Cả một đời đâu đủ để yêu thương !!!

Hồ Văn Lành
(13/01/2013)

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

MỘT MÌNH


Buổi trưa không có em
Một mình trong quán vắng
Ly cà phê chợt đắng
Anh nghe lòng buồn tênh.

Thuyền em trôi lênh đênh
Gập ghềnh trong bão tố
Bờ anh là bến đỗ
Sao em mãi vô tình…

Uống cà phê một mình
Quán vắng buồn lặng thinh
Chờ ai, ai chẳng đến
Mây gió cũng vô tình…

Một mình thôi - một mình
Gió đùa – cây rung rinh
Mây cặp bồ với nắng
Anh chỉ có một mình !

Này em ơi, đến đây
Sưởi ấm lòng anh nhé
Đường trưa về vắng vẻ
Anh thấy lòng đơn côi…

Hồ Văn Lành
(12/01/2013)

KHỐI TÌNH ĐIÊN


Anh yêu lm đôi b môi em đ
Tóc em vàng theo làn gió thong bay
Anh yêu em vi tt c đm say
Yêu kh di,
Yêu tng đêm kh di.
Và có l sut đi anh yêu mãi,
Bóng hình em ơi cô gái tóc vàng
Chiếm hn anh vào mt bui đông sang
Làm rng c nhng ngôi sao huyn bí.

Hồ Văn Lành

TÌNH XUÂN




Rón rén bên thm xuân mi sang
Nhành mai e
p n xuân vàng
L
c non khe kh run trong gió
S
ương sm long lanh, nng du dàng.

Ta mun cùng em đón xuân v
m tình non nước, m tình quê
Bao năm xa x
em còn nh
M
i đ xuân sang én li v!

Ta nh xuân xưa đón giao tha
Ta đã cùng em đ
ếm sao thưa
Cùng em nguy
n ước cho năm mi
Đ
t nước bình yên - lúa được mùa.

Vy mà cũng đã my mươi năm
Em đi bi
n bit chng v thăm
Ta còn ch
mãi, còn đi mãi
Ao
ước xuân này, em ghé thăm!

Hồ Văn Lành

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

XUÂN VÀ EM


        
Em ơi, anh nhn ra ri
Mùa xuân đã đến, đang ngi bên anh.
Lá xanh xuân đến càng xanh
Em xinh, xuân đến long lanh mt cười!
Thương em nhiu lm em ơi
Có em, xuân đến,  đi tươi rn ràng
Nng xuân hôn nh mai vàng
Em ơi có thy du dàng sc xuân.
Hoa cau, hoa bưởi trng ngn
Hoa mai, hoa cúc góp phn đón xuân
Em ơi, xích lại cho gần
Này em, "sỏi đá cũng cần có nhau !"


                          Hồ Văn Lành

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ HẠNH PHÚC



Em chèo đò ch mãi khách qua sông
Sao không ch giùm tôi qua sông vi
Đ bên này, tôi: mãi người đng đi
Biết bao gi qua bến được em ơi!

Em bo tôi: Dy hc cũng rt vui
Lũ hc trò coi em như là m
Xúm xít bên em chúng chuyn trò th th
Bi vì em yêu chúng hết tâm hn.

Em cũng xem lũ tr chúng là con
Chúng ngây thơ, hn nhiên và chân cht
Gia cuc đi biết bao điu không tht
Em đã đem cho chúng mt nim tin.

Em ch qua sông bao chuyến đò tri thc
Đem tình thương xoa du ni đau đi
Ch đi em, ch mãi đến cui đi
Đò tri thc, nhng chuyến đò hnh phúc.


                                              Hồ Văn Lành

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

THAO THỨC



Lại nữa một lần thức trắng đêm
Đau đớn nào ai hiểu nỗi niềm
Rồi đây có lẽ còn đau mãi
Người ạ, bao giờ tôi mới quên

Người ạ, thôi đừng nói chi thêm
Hãy để riêng tôi trọn nỗi niềm
Cầu mong nơi ấy người hạnh phúc
Tôi vẫn làm thơ – đêm trắng đêm…

 Hồ Văn Lành

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

GIỜ ĐÂU CÒN GÌ NỮA GÌ NỮA PHẢI KHÔNG EM ?



Rất có thể anh sẽ về Đà Lạt
Chỉ mong sao ngồi dưới gốc thông già
Lòng tĩnh lặng - nhớ một người xưa cũ
Không hẹn hò - nhưng  vẫn đợi vẫn mong !

Anh nhớ nhiều – Đà Lạt một chiều đông
Trong thung lũng tình yêu, dưới tượng thần vệ nữ
Mình đã cùng nhau trao nụ hôn tình tứ,
Thề với đời- mãi mãi ở bên nhau.

Có thể là  em quên mất từ lâu
Câu thề nguyện chỉ có cỏ hoa làm chứng
Đường đời mà – hỏi mấy ai đứng vững
Anh cũng không buồn – chỉ thấy nhói trong tim.

Đã bao năm  anh mải miết đi tìm
Một nhân chứng cho tình yêu ngày ấy
Mà em ơi – có tìm hoài vẫn vậy,
Giờ đâu còn gì nữa phải không em ?

Hồ Văn Lành
(2/1/2013)

NHỚ NHUNG




Có bao giờ em chợt nhớ anh không ?
Dẫu là không, mong rằng em nói "có"
Ng
ười xưa ơi, đêm nay nơi  xóm nhỏ
Chẳng phải vô tình - mà em ạ, nhớ em !

Có bao giờ em chợt mở ra xem
Cánh thư xưa dẫu đã nhòe nét chữ
Vẫn đong đầy một tình yêu đấy chứ
Ừ thôi, thì cũng chỉ giữ mà thôi !

Đêm nay buồn anh ngồi ngắm sao rơi
Thương thương lắm một ngôi sao xa tít
Ngày xưa yêu - mà ai nào hay biết
Để bây chừ -  ừ, chỉ nhớ nhung thôi !!!

                                         Hồ Văn Lành