Sân trường cũ chỉ mình tôi đứng đợi
Chỉ có nắng là dường như biết nói
Nên cứ nhạt nhòa, làm buốt lạnh hồn tôi…
Tôi vô hồn trong gió lạnh chiều rơi
Câu thơ rớt vào khoảng không tĩnh lặng
Chợt nhận ra trên môi mình mặn đắng
Em xa rồi, em đã mãi xa tôi…
Hồ
Văn Lành
08/01/2018