Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

NHỚ THẦY!



Có thể bây giờ thầy chẳng nhớ ra đâu
Cô học trò ngày xưa hay ngủ gật
Thầy hay đùa:  “Học thế này sướng thật!”
“Chỉ đến trường là để ngủ sao con ?”

Mấy năm rồi, giờ con lớn khôn
Cô bé ngày xưa, giờ không còn ngủ gật
Các cuộc thi con luôn luôn về nhất
 Nhờ công thẫy dạy dỗ thuở còn thơ….

Cám ơn thầy đã gieo hạt ước mơ
Để con gặt những mùa vàng trĩu quả
Công ơn thầy- con ghi lòng tạc dạ
Và suốt đời con nhớ mãi thầy ơi…!

Hồ Văn Lành
31/10/2018

GẶP LẠI THẦY


 Gặp lại thấy sau bao năm xa cách,
Con bồi hồi, thầy gầy lắm thầy ơi!
Tóc thầy đã có thêm nhiều sợi bạc,
Duy nụ cười vẫn rạng rỡ, trẻ tươi…

Con thương thầy cả một đời vất vả
Lo trồng người cho thế hệ tương lai.
Con thương thầy đã cho con tất cả
Cả niềm tin và hạnh phúc ngày mai!

Gặp lại thầy, thầy vẫn  hiền như trước,
Vẫn tấm lòng rộng mở đến bao la,
Vẫn dịu êm như sóng biển hiền hòa,
Con hạnh phúc trong tình thầy thương mến!

Hồ Văn Lành
30/10/2018

TỰ BAO GIỜ EM ĐÃ CÓ TRONG THƠ



Tự bao giờ em đã có trong tôi,
Để thơ tôi mênh mang hoài nỗi nhớ, 
Giọt mưa nào, chiều nay òa vỡ,
Tôi vô tình để nhớ rớt vào thơ....!

Tự bao giờ em đã có trong thơ
Để thơ tôi day dứt hoài trăn trở
Cũng có lẽ từ một ngày vô cớ, 
Tôi vụng về để lạc mất tơ duyên...

Hồ Văn Lành
30-10-2018