Có thể nào yêu thêm nữa không em?
Khi chúng ta đã không còn trẻ nữa,
Nắng cuối ngày – nắng đâu còn rực lửa,
Cam cuối mùa
đâu đủ nét tươi xanh!
Anh hiểu rằng em đã rất yêu anh
Và hạnh phúc khi có anh bên cạnh
Chỉ tiếc rằng anh đã không đủ mạnh
Để dìu em qua giông gió cuộc đời.
Cuộc đời này ngắn ngủi lắm em ơi!
Mai kia chết, ai cũng thành tro bụi
Anh hiểu mà ! Em mang nhiều buồn tủi,
Muốn cùng anh san sẻ những niềm đau...
Chẳng bao giờ em hiểu hết được đâu
Con người anh: nửa mơ, nửa thực
Nửa rất bình yên và nửa kia thổn thức
Trong ngực anh cũng có trái tim buồn !
Mong một ngày em sẽ hiểu anh hơn
Để lúc đó thơ anh không buồn nữa
Để thơ anh mang niềm vui chan chứa.
Vì có em – có một nửa yêu thương !
Hồ Văn Lành
(13/12/2012)