thơ Hồ Văn Lành
Thứ Ba, 11 tháng 1, 2022
CHỊ ƠI
Mẹ qua
đời, bỏ lại chị mồ côi,
Sống lẻ loi trong căn phòng bé nhỏ,
Một mình thôi- chồng con không có!
Chống chọi với đời là những cơn đau!
Cả cuộc
đời là một kiếp bể dâu,
Thuở nhỏ, theo cha lên rừng cuốc rãy,
Ruộng sớm, đồng trưa cùng cha cày cấy,
Khó nhọc cả đời - nuôi chúng em khôn...
Thương
mẹ già, chị quên chuyện chồng con,
Mà thuở ấy, cũng nhiều người ... đeo đuổi chị...
Thời con gái qua đi - chẳng đắn đo suy nghĩ,
Không lấy chồng, chị cùng mẹ nuôi em....
......
Rồi chị đi... chẳng nói giã từ em,
Làm em khóc như đã từng khóc mẹ.
Thôi chị đi- bình yên chị nhé!
Tận đáy lòng, thương chị lắm. Chị ơi!
Hồ Văn
Lành
Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018
NHỚ THẦY!
Có thể bây giờ
thầy chẳng nhớ ra đâu
Cô học trò ngày
xưa hay ngủ gật
Thầy hay đùa: “Học thế này sướng thật!”
“Chỉ đến trường là
để ngủ sao con ?”
Mấy năm rồi, giờ
con lớn khôn
Cô bé ngày xưa, giờ
không còn ngủ gật
Các cuộc thi con
luôn luôn về nhất
Nhờ công thẫy dạy dỗ thuở còn thơ….
Cám ơn thầy đã
gieo hạt ước mơ
Để con gặt những
mùa vàng trĩu quả
Công ơn thầy- con
ghi lòng tạc dạ
Và suốt đời con
nhớ mãi thầy ơi…!
Hồ Văn Lành
31/10/2018
GẶP LẠI THẦY
Gặp lại thấy sau
bao năm xa cách,
Con bồi hồi, thầy
gầy lắm thầy ơi!
Tóc thầy đã có
thêm nhiều sợi bạc,
Duy nụ cười vẫn
rạng rỡ, trẻ tươi…
Con thương thầy cả
một đời vất vả
Lo trồng người cho
thế hệ tương lai.
Con thương thầy đã
cho con tất cả
Cả niềm tin và
hạnh phúc ngày mai!
Gặp lại thầy, thầy
vẫn hiền như trước,
Vẫn tấm lòng rộng
mở đến bao la,
Vẫn dịu êm như
sóng biển hiền hòa,
Con hạnh phúc
trong tình thầy thương mến!
Hồ Văn Lành
30/10/2018
TỰ BAO GIỜ EM ĐÃ CÓ TRONG THƠ
Tự bao giờ em đã có trong tôi,
Để thơ tôi mênh mang hoài nỗi nhớ,
Giọt mưa nào, chiều nay òa vỡ,
Tôi vô tình để nhớ rớt vào thơ....!
Tự bao giờ em đã có trong thơ
Để thơ tôi day dứt hoài trăn trở
Cũng có lẽ từ một ngày vô cớ,
Tôi vụng về để lạc mất tơ duyên...
Hồ Văn Lành
30-10-2018
Thứ Tư, 10 tháng 1, 2018
EM ĐÃ XA RỒI...
Sân trường cũ chỉ mình tôi đứng đợi
Chỉ có nắng là dường như biết nói
Nên cứ nhạt nhòa, làm buốt lạnh hồn tôi…
Tôi vô hồn trong gió lạnh chiều rơi
Câu thơ rớt vào khoảng không tĩnh lặng
Chợt nhận ra trên môi mình mặn đắng
Em xa rồi, em đã mãi xa tôi…
Hồ
Văn Lành
08/01/2018
KHÔNG ĐỀ
Biết em còn hay đứng khoảng sân xưa?
Có còn đọc vu vơ bài thơ cũ,
Có còn chờ ai đón, ai đưa…?
LẠNH - GIÁNG SINH
Hình như nắng đã nghiêng về một phía,
Đêm trở trăn mới nghe lòng thấm thía
Cứ nghiêng hoài một phía để tìm nhau...
Có bao giờ em tự hỏi vì đâu,
Chúa giáng trần năm nay, trong mưa bão?
Có lẽ Chúa muốn nhắn lời nhắc bảo:
Loài người ơi, hãy sám hối, ăn năn !
Chúa giáng trần năm nay, trong mưa bão?
Có lẽ Chúa muốn nhắn lời nhắc bảo:
Loài người ơi, hãy sám hối, ăn năn !
Xưa, giáng trần trong muôn nỗi khó khăn
Chúa chỉ muốn cứu loài người khỏi tội,
Chúa chỉ muốn nhắc người ta thống hối
Để nhận ơn cứu rỗi Chúa thương ban...
Chúa chỉ muốn cứu loài người khỏi tội,
Chúa chỉ muốn nhắc người ta thống hối
Để nhận ơn cứu rỗi Chúa thương ban...
Em hãy về, xếp lại những ngổn ngang
Để cùng anh, đón Ngôi Hai giáng thế.
Đón Chúa về năm nay trong lặng lẽ
Mưa bão nhiều, anh lạnh lắm em ơi!!!
Để cùng anh, đón Ngôi Hai giáng thế.
Đón Chúa về năm nay trong lặng lẽ
Mưa bão nhiều, anh lạnh lắm em ơi!!!
Hồ Văn Lành
25 - 12 - 2017
25 - 12 - 2017
VIẾT CHO RIÊNG EM...
Em bảo tôi đừng thơ thẩn làm thơ.
Đừng ngẩn ngơ trước mây chiều loang nắng
Đừng ngắm sao rơi trong đêm dài tĩnh lặng
Đừng vấn vương - kỷ niệm đã xa rồi...
Đừng ngắm sao rơi trong đêm dài tĩnh lặng
Đừng vấn vương - kỷ niệm đã xa rồi...
Có bao giờ em hiểu được em ơi!
Gã làm thơ ngày xưa, bây giờ vẫn thế
Vẫn cứ yêu - chỉ một màu hoa khế
Ai đó thương thầm hái tặng một chiều mưa...
Gã làm thơ ngày xưa, bây giờ vẫn thế
Vẫn cứ yêu - chỉ một màu hoa khế
Ai đó thương thầm hái tặng một chiều mưa...
Hãy để tôi mơ mộng với ngày xưa
Để giọt thơ rơi vào khung trời biếc nhớ,
Để chỉ riêng tôi - mênh mang về một thuở
Giờ đã xa rồi- em cũng đã quên tôi...
Để giọt thơ rơi vào khung trời biếc nhớ,
Để chỉ riêng tôi - mênh mang về một thuở
Giờ đã xa rồi- em cũng đã quên tôi...
Hồ Văn Lành
18-12-2017
18-12-2017
HY LỄ
Để trọn đời vâng theo Chúa, Chúa ơi!
Xin cho con nên muối mặn giữa đời,
Nên ánh sáng để soi đường chân lý...
Xin cho con không đắn đo, suy nghĩ
Khi thi hành sứ vụ Chúa thương ban
Thân con đây yếu đuối, bất toàn
Con xin Chúa luôn chở che, gìn giữ...
26-10-2017
Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017
NGÀY EM ĐẾN THĂM TÔI
Ngày em đến thăm tôi
Nắng vàng rơi ngập lối
Cơn mưa chiều rớt vội
Tôi bổi hổi, bồi hồi...
Cơn mưa chiều rớt vội
Tôi bổi hổi, bồi hồi...
Em đến rồi em đi
Tôi chưa kịp nói gì,
Chuyện ngày xưa - thầm nghĩ,
Lòng cũng muốn - đôi khi...!
Tôi chưa kịp nói gì,
Chuyện ngày xưa - thầm nghĩ,
Lòng cũng muốn - đôi khi...!
Lần nào em cũng vội
Em vội đến, vội đi
Để nắng cũng thầm thì
Biết có còn gặp lại...
Em vội đến, vội đi
Để nắng cũng thầm thì
Biết có còn gặp lại...
Hồ Văn Lành
NHỚ MẸ
Cũng một chiều như thể chiều nay,
Nắng ngập lối, lá vàng rơi ngập lối.
Mẹ ra đi, không nói lời trăn trối
Con thất thần, ôm mẹ khóc mẹ ơi...!
Thương mẹ già, gian khó suốt một đời
Gánh nặng nuôi con, đôi vai gầy rướm máu,
Mà con trẻ có bao giờ hiểu thấu!
Đôi lúc còn làm lòng mẹ thêm đau...
Nhớ mẹ nhiều, con khóc giữa đêm thâu,
Cầu xin Chúa đưa mẹ về cõi phúc
Đời con dẫu có trăm ngàn cơ cực
Vẫn một lòng trông cậy Chúa, mẹ ơi...!
Hồ Văn Lành
Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017
ANH VẪN LÀ...
Anh vẫn là cái gã thích làm thơ
Thích viết tên em lên mây chiều loang nắng
Thích ngắm trăng khuya trong đêm dài tĩnh lặng
Thích ủ men say cho thơ rớt vào đời…
Em có còn như thuở ấy em ơi?
Thích ngắm mưa rơi và cầu mong mưa mãi,
Thích đọc thơ anh trong đêm dài trống trải
Thích bước bên anh trong những buổi tan trường…
Em có còn như thuở ấy vấn vương?
Gã làm thơ khắc tên em vào nỗi nhớ
Thời gian trôi - biết bao mùa phượng nở!
Em đi rồi, nỗi nhớ có mang theo...?
Valentine 2017
XUÂN NHỚ MẸ
Lại một mùa xuân không còn mẹ
Lòng con xa xót lắm mẹ ơi
Nhớ mẹ đi, mẹ đứng, mẹ ngồi,
Con nhớ cả câu ca dao mẹ hát
Dáng mẹ cong cong, nghiêng nắng cuối trời...
Lòng con xa xót lắm mẹ ơi
Nhớ mẹ đi, mẹ đứng, mẹ ngồi,
Con nhớ cả câu ca dao mẹ hát
Dáng mẹ cong cong, nghiêng nắng cuối trời...
Lại một mùa xuân không có mẹ
Con như lạc lõng giữa trời xuân
Không còn được mẹ vỗ về an ủi
Con cô đơn như ngọn gió mồ côi...
Con như lạc lõng giữa trời xuân
Không còn được mẹ vỗ về an ủi
Con cô đơn như ngọn gió mồ côi...
Con tiếc lắm tháng ngày hạnh phúc
Bên mẹ, bên cha sống sum vầy
Con tiếc lắm tháng ngày cơ cực
Mẹ ơi, thương mẹ nặng vai gầy!!!
Bên mẹ, bên cha sống sum vầy
Con tiếc lắm tháng ngày cơ cực
Mẹ ơi, thương mẹ nặng vai gầy!!!
Hồ Văn Lành
Mồng một tết Đinh Dậu ( 28/1/2017)
Mồng một tết Đinh Dậu ( 28/1/2017)
GIÁNG SINH MƯA
Giáng sinh này khác những Giáng sinh xưa
Chúa đến trong mưa cho lòng thêm lạnh
Ao ước được có em ngồi bên cạnh
Mình cùng nhau mừng đón giáng sinh về.
Giáng sinh này, em sống ở xa quê
Em nào biết quê mình mưa nhiều lắm
Có gã khờ đón giáng sinh thầm lặng
Một mình thôi, nghe buốt lạnh tâm hồn….
Giáng sinh này anh thấy nhớ nhiều hơn
Cô bé ngày xưa hay qua nhà hái ổi
Lâu lắm rồi mà không sao quên nổi
Câu hứa ngày xưa- em nói "Mãi chờ anh"...!
Hồ Văn Lành
Giáng sinh 2016
Thứ Hai, 8 tháng 8, 2016
NẾU
Nếu một mai mình không tìm nhau nữa,
Em có buồn khi góc phố không anh?
Có hờn dỗi giẫm lên màu cỏ úa
Có còn yêu như thuở mộng chưa thành...?
Nếu một mai em tan vào trong nắng
Anh sẽ thì thầm gọi nắng là em
Bởi lúc đó nắng và em là một
Anh có em như có nắng bên thềm…
Hồ Văn Lành
(07/8/2016
HƯƠNG XƯA
Em có về Bình Giã chiều nay?
Ai mới ngang nhà anh mà hương xưa phảng
phất?
Có lẽ anh mơ những điều không có thật
Chẳng lẽ nào em lại ghé thăm
anh!
Bình Giã chiều nay, mưa cứ quẩn quanh
Để hương tóc xưa thoảng về trong nỗi
nhớ,
Từ lúc em đi, nhiều khi buồn vô cớ
Hoàng lan xưa không nở đã bao mùa...!
Hồ Văn Lành
(04/8/2016)
CÁM ƠN ANH
Chúa đã sai anh đến với tôi
Để gọi mời tôi lắng nghe lời Chúa
Để nhóm lên trong tim tôi - ngọn lửa
Ngọn lửa ngọn lửa hy sinh, ngọn lửa nguyện cầu...
"Tôi bất tài, hèn mọn có gì đâu
Biết lấy chi mà đáp đền ơn Chúa"
Cám ơn anh mở cho tôi cánh cửa
Để mỗi ngày tôi gần Chúa nhiều hơn...
Như "Maria biết chọn phần hơn
Và phần ấy không bị ai lấy mất"* (Luca 10,42)
Xin cho tôi biết chọn phần tốt nhất
Là lắng nghe, và sống với lời Ngài...
Xin cho tôi như đầy tớ tín trung
"Biết làm lợi thêm 5 nén khác"** (MT 25, 14-30)
Cho đời tôi mãi luôn là khúc nhạc
Để ca khen, cảm tạ Chúa muôn đời ...
Hồ Văn Lành
(24/7/2016)
Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016
ANH ĐÃ KHÔNG VỀ ĐÀ LẠT CHIỀU NAY
Anh muốn viết bài thơ về
cô gái tóc vàng
Chiều hôm nay trong hoàng
hôn Đà Lạt
Lòng bâng khuâng khi ngân
nga câu hát,
Đà Lạt ơi! Đà Lạt
hoàng hôn
Anh đã không về Đà Lạt
chiều nay
Để bước theo em trên từng
con dốc nhỏ
Để nói với em rằng anh
rất nhớ
Đà Lạt chiều nay - thiếu
chỉ một người!
Anh đã không về Đà Lạt
chiều nay
Để cùng em uống cà phê
cuối phố
Ngắm sương mù giăng trên
những đồi thông nhỏ
Đà Lạt chiều nay buồn
lắm phải không em?
Em cô đơn trong Đà Lạt
chiều nay
Giữa phố thị dập dìu
người qua lại
Cơn mưa chiều càng làm em
tê tái
Anh đã không về Đà Lạt
chiều nay!
Hồ Văn Lành
(05/06/2016)
Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016
EM ĐÃ VỀ THĂM ANH ĐẤY Ư?
Em đã về thăm anh đấy ư?
Trời ơi anh đợi mấy mươi
thu
Đợi từ
khi tóc còn xanh lắm
Đợi mãi em ơi, đến bây chừ!
Em đã về thăm anh đấy ư?
Đêm qua, anh mới nhận tin thư
Chao ơi mừng quá, chao ơi nhớ!
Thao thức đêm qua đến bây chừ!
Em đã về thăm anh đấy ư?
Bánh chưng đợi mãi, bánh chưng hư
Em về mau nhé, về mau nhé!
Cơm nguội, bánh thiu hết bây chừ!!!
Hồ Văn Lành
12/02/2016
(Tết Bính Thân)
Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016
HÁT ANH NGHE ĐI EM
Hát anh nghe đi em
Bản tình ca thuở mình mới quen nhau
Anh tặng em bài thơ gởi bằng tin nhắn
Em dịu dàng xinh xắn
Đôi mắt buồn nhưng rất đỗi dễ thương
Mỗi sáng đến trường
Em mang theo nụ cười hồn nhiên làm lòng anh xao xuyến
Em mang theo nụ cười hồn nhiên làm lòng anh xao xuyến
Em gọi anh là biển vì biển rộng và biết ôm tàu ru sóng
Em là cánh hoa rừng bé bỏng
Ngan ngát hương rừng làm
ngây ngất hồn anh
Quá đỗi mong manh
Thuyền tình ta chòng chành trong bão tố
Anh rời xa xóm nhỏ
Trong một chiều mưa gió bão giông
Em lấy chồng
Anh thôi hết chờ mong!
05/02/2016
Hồ Văn Lành
Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015
NHỚ MẸ !
Mặt trời khổ đau giấu mình trong mây xám
Cả đất trời chìm trong ảm đạm
Mẹ đi rồi, con buồn lắm Mẹ ơi !
Con cô đơn lạc lõng giữa dòng đời
Đâu còn Mẹ, để ủi an chăm sóc
Đâu còn Mẹ, để những chiều tan học
Về với Mẹ hiền, để được Mẹ yêu thương…
Hồ Văn Lành
(10/5/2015)
Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015
MẸ ƠI
Chẳng để cho con gọi Mẹ ơi lần cuối
Dẫu nước mắt con có thành sông, thành suối
Cũng chẳng bao giờ tìm thấy Mẹ, Mẹ ơi!
Nhưng con tin có Chúa ở trên trời
Sẽ dẫn Mẹ vào nơi hằng sống
Con cậy trong và luôn hy vọng
Mẹ mãi là người che chở suốt đời con…
Ngày an táng mẹ: 06/05/2015
Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015
GỞI EM
Ta gầy đi nhiều lắm em ơi
Da sạm đen và tóc thêm bạc trắng
Từ ngày ấy ta trở nên thinh lặng
Ăn uống thất thường và mất ngủ nhiều hơn
Chẳng
hiểu sao khi tắt nắng hoàng hôn
Ta lại thấy lòng cô đơn trống trải
Em ở xa – có bao giờ mắc phải
Hội chứng này, hay giống thế không em ?
Cuộc đời này như cuốn sách đã xem
Có những trang mình không muốn đọc
Có những trang chỉ thoạt nhìn đã khóc
Cuộc đời này sao lại thế hở em…?
Hồ Văn Lành
19/3/2015
Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015
ANH RẤT BUỒN, EM CÓ BIẾT KHÔNG EM ?
Anh biết rắng anh đã mất em
Khi bước chân đi rời xa xóm cũ
Dẫu có mang theo cả vạn lới nhắn nhủ
Cũng chẳng là gì khi tình đã bay xa.
Mây vẫn trôi và gió vẫn hiền hòa
Nào ai biết đằng sau kia là bão
Hết rồi em – tình đã là hư ảo
Nắng đã không còn là nắng nữa em ơi!
Phải không em – chân lý của cuộc đời
Khi đã cách xa là không còn thân thiết
Khi đã cách xa là biết là ly biệt
Anh rất buồn, em có biết không em ?
Hồ
Văn Lành
01/03/2015
Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014
VÀ THẾ LÀ EM CŨNG BỎ TA ĐI
Và thế là em cũng bỏ ta đi
Chẳng nói với ta nửa lời từ tạ
Ly cà phê đêm nay đắng lạ
Ngoài kia trời sương giá lạnh lùng rơi...
Chẳng nói với ta nửa lời từ tạ
Ly cà phê đêm nay đắng lạ
Ngoài kia trời sương giá lạnh lùng rơi...
Em tìm vui nơi xứ lạ, quê người
Tìm hạnh phúc nơi em chưa từng biết
Em bỏ ta, bỏ làng quê tha thiết
Bỏ những tháng ngày thơ ấu bên ta…
Ta cầu mong – dẫu có vạn ngày xa
Em vẫn nhớ ta, nhớ làng quê bé nhỏ
Nhớ giáo đường xưa những chiều mưa đổ
Nhớ những con đường đất đỏ em qua…
Hồ Văn Lành
20/12/2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)