Nắng vẫn rơi đầy
trên tóc em
Gió xô nhè nhẹ
tóc em mềm
Ơi người con
gái cùng chung xóm
Em có hay gì,
em hỡi em?
Chiều hôm qua
có người đã khóc
Cho cuộc tình
tan vỡ đắng cay
Sáng hôm qua có
người trốn học
Ngồi thẫn thờ đốt
thuốc ngắm mây bay
Và em ạ, người ấy
làm thi sĩ
Trong buổi chiều nhòa nhạt nắng hoàng hôn
Nghe nhói đau,
tê tái cả tâm hồn
Nghe lịm chết một
mối tình cay đắng.
Hồ Văn Lành