Thứ Ba, 11 tháng 1, 2022

 
Bình Giã chiều nay buồn hiu quạnh
Âm u phủ kín cả bầu trời,
Mưa rất nhẹ- cũng làm ai đó lạnh !
Giọt thơ buồn rơi giữa khoảng thinh không!
Em có hay trời đã chớm vào đông,
Thèm nghe lắm tiếng chuông nhà thờ đổ!
Dịch bệnh tràn lan làm xác xơ xóm nhỏ,
Chuông nhà thờ lặng lẽ đứng trầm tư
Có bao giờ em tự hỏi "giá như"!
Không có chuyện cây hoàng lan nở muộn
Thì có lẽ điều ngày xưa ước muốn,
Đã trở thành hiện thực phải không em ?
Anh vẫn thầm khấn nguyện hằng đêm,
Xin Chúa, Mẹ cất đi bao sự dữ,
Cám ơn Mẹ luôn chở che gìn giữ,
Bình Giã mình từ thuở mới di cư...
Em đi rồi, anh tiếc mãi: giá như!
Em giã biệt - dẫu nửa câu từ tạ,
Thì đêm nay, anh đâu buồn buốt giá,
Khuya lắm rồi, ngồi đếm mãi sao đêm....
Hồ Văn Lành
Tháng 12/2021

BUỒN




 CHỊ ƠI

Mẹ qua đời, bỏ lại chị mồ côi,
Sống lẻ loi trong căn phòng bé nhỏ,
Một mình thôi- chồng con không có!
Chống chọi với đời là những cơn đau!

Cả cuộc đời là một kiếp bể dâu,
Thuở nhỏ, theo cha lên rừng cuốc rãy,
Ruộng sớm, đồng trưa cùng cha cày cấy,
Khó nhọc cả đời - nuôi chúng em khôn...

Thương mẹ già, chị quên chuyện chồng con,
Mà thuở ấy, cũng nhiều người ... đeo đuổi chị...
Thời con gái qua đi - chẳng đắn đo suy nghĩ,
Không lấy chồng, chị cùng mẹ nuôi em....
......
Rồi chị đi... chẳng nói giã từ em,
Làm em khóc như đã từng khóc mẹ.
Thôi chị đi- bình yên chị nhé!
Tận đáy lòng, thương chị lắm. Chị ơi!

 

Hồ Văn Lành






Có thể ngày mai mình chẳng được thấy nhau,
Thì hôm nay, tranh dành chi bạn hỡi!
Cuộc sống này, mong manh như sương khói,
Mai chết rồi, đâu kịp để yêu thương!




 

GỞI CON
Cách ly rồi- Con có nhớ nhà không?
14 ngày, 14 ngày thêm nữa,
Sài Gòn- Vũng Tàu dài thêm nỗi nhớ,
Ba mẹ héo mòn - xa xót nhớ con xa...


Ba mẹ xa- không giúp gì con được 
Chỉ xin Chúa nhân lành ban ân phước,
Cho các con luôn mãi được bình yên...
Cách ly rồi- con nhớ giữ mình nha!


Hồ Văn Lành