Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013
Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013
ANH NHỚ EM - NHỚ EM ĐẾN NGẬP LÒNG
Chẳng phải vô tình anh lại nhớ em
Mà có lẽ tại buổi chiều hôm ấy
Ta lại gặp nhau cho sóng tình trỗi dậy
Đắng cay lòng không thể đến cùng nhau!
Anh- đêm về ray rứt mãi niềm đau
Thao thức mãi với mưa tình đến muộn
Em như trăng, như sao, như gió cuộn
Anh như mây, như nắng cuối trời đông.
Anh nhớ em, nhớ em đến ngập lòng
Nơi xa ấy người yêu ơi có biết !
Hồ Văn Lành
(20/02/2013)
Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013
MỘT NỬA CHO NHAU
Trăng đêm này chỉ một nửa thôi em
Giống như anh và em – chỉ còn một nửa
Một nửa đời – dành cho nhau một nửa
Hỏi còn gì hơn một nửa cho nhau !
Em vẽ đời mình bằng sắc tím thương đau
Bằng nước mắt, bằng nụ cười chua chát
Anh vẽ đời mình bằng lời thơ, tiếng nhạc
Bằng cả những sắc màu chỉ có ở trong thơ.
Chẳng biết đâu em, tình có tự bao giờ
Mình đến với nhau và trao nhau một nửa
Tình đến muộn mà sao tình rực lửa
Chỉ có điều, đã muộn quá em ơi !
Chỉ có điều, đã muộn quá em ơi !
Hồ Văn Lành
(18/02/2013)
Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013
TÔI MUỐN
Để cho đời tất cả hóa thành thơ
Để riêng tôi say trọn một giấc mơ
Kìa hạnh phúc - người hay chăng đang đến.
Tôi muốn người quên đi bao kỷ niệm
Những ưu tư còn đượm nét đau buồn
Tôi muốn người đừng để lệ sầu tuôn
Đừng nuối tiếc, trách than chi – người hỡi
!
Hãy vui sướng yêu đời đi người hỡi.
Buồn làm chi héo hắt tấm thân gầy
Cười đi người, trong đau khổ đắng cay
Xin người hiểu luôn có tôi bên cạnh….
Hồ Văn Lành
(11/02/2013)
ANH SẼ GỌI CHO EM
Anh sẽ gọi cho em. Ừ, anh sẽ gọi
Dẫu bây chừ chẳng còn chi để
nói
Muộn mất rồi em!
Dẫu biết một thời em là của
riêng anh.
Anh tiếc nuối
Nửa vầng trăng – bỏ lại cuối
chân trời
Anh đơn côi
Vỗ về nửa mảnh trăng còn lại
Tim còn đau mãi
Sao bây chừ mình không thể của nhau ?
Hồ Văn Lành
11/02/2013
(Sáng mồng 2 tết Quý Tỵ)
Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013
BƠ VƠ
Ta muốn nói với em
Nhưng mà
ta vẫn sợ
Sợ ngày
kia đổ vỡ
Ta ôm trọn
nỗi niềm…
Thương em
ta làm thơ
Rồi từng
đêm thao thức
Nghe tim
mình rạo rực
Bao nỗi
nhớ vu vơ…
Em trầm
ngâm chẳng nói
Để ta mãi
trông chờ
Ta thương
em rất vội
Để bước
vào bơ vơ !
Hồ Văn Lành
(04/02/2013)
EM BỖNG NHIÊN HIỆN DIỆN TÌNH CỜ
Em bỗng nhiên hiện diện tình
cờ
Trong tôi
em chợt hóa thành thơ
Hồn tôi hóa
đá từ muôn kiếp
Bất chợt
tràn về bao ước mơ…
Sao trái
tim tôi bỗng dại khờ
Chợt buồn,
chợt khổ, chợt ngu ngơ
Em mang
hương sắc loài hoa dại
Xao xuyến
hồn tôi ngập ý thơ.
Từ buổi ấy
tôi bắt đầu chợt nhớ
Chợt thấy dài những đêm lạnh buồn tênh
Chợt muốn
làm con thuyền nhỏ lênh đênh
Đưa hoa ấy
về bên bờ bến mộng...
Hồ Văn
Lành
(04/02/2013)
Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013
MÙA XUÂN TÔI MUỐN LÀM CHIM ÉN
Tôi muốn đưa người đến tương lai
Hạnh phúc người ơi - mộng trải dài,
Mùa xuân
tôi muốn làm chim én
Mang đến
cho người một nhánh mai !
Hồ Văn Lành
(03/02/2013)
Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013
BỖNG DƯNG
Chưa bao giờ anh say
Trước một
người con gái
Thế mà sao
hôm nay
Anh bỗng
dưng ngất ngây…
Có phải
mắt em cười
Cho hồn
anh chơi vơi
Và môi em: nắng ngọt
Cho anh đắm say đời !
Đôi mắt em
buồn mơ
Cho hồn
anh ý thơ
Em ơi đừng
kiêu nhé!
Để anh ôm
ước mơ…
Hồ Văn
Lành
(02/02/2013)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)