Tặng người nơi ấy xa xôi
Chưa một lần em dừng lại ở đời tôi
Mà sao lạ, trong tôi em vẫn có
Một nét mờ tuy là rất nhỏ
Cũng làm tôi đôi
lúc xốn xao lòng!
Nào phải tình yêu là chiếc lá diêu bông
Sao mãi mãi ta tìm
hoài không gặp
Tôi với em hai phương trình không trùng lắp
Mà sao như có nghiệm số tương đồng.
Xuân sẽ về, xua giá lạnh mùa đông
Tôi chỉ muốn một lần em dừng lại
Để đời tôi bớt cô đơn trống trải
Để đời tôi ấm mãi một tình xuân!
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét