Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014

NHẮN EM


Thôi mà em – giờ đã thành vô nghĩa
Xuân đã  sang trong lạnh lẽo hoang tàn !
Em vô tình để lỡ bước thời gian
Ta đau xót mảnh tình vừa vụn vỡ.

Còn thiết tha hẹn hò, gặp gỡ?
Thôi mà em, xuân cũng đã qua rồi!
Trăng dẫu tròn, cũng sẽ khuyết mà thôi,
Đừng tiếc nuối mảnh tình xưa đã lỡ...

Em đem đến những nhành mai vừa nở
Kéo xuân về sưởi ấm những ngày qua?
Kịp không em? khi xuân đã đi xa.
Chỉ còn lại một cõi lòng băng giá !

Hồ Văn Lành
(3/2/2014)






Không có nhận xét nào: