Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

NHỚ MẸ


Cũng một chiều như thể chiều nay,
Nắng ngập lối, lá vàng rơi ngập lối.
Mẹ ra đi, không nói lời trăn trối
Con thất thần, ôm mẹ khóc mẹ ơi...!


Thương mẹ già, gian khó suốt một đời
Gánh nặng nuôi con, đôi vai gầy rướm máu,
Mà con trẻ có bao giờ hiểu thấu!
Đôi lúc còn làm lòng mẹ thêm đau...


Nhớ mẹ nhiều, con khóc giữa đêm thâu,
Cầu xin Chúa đưa mẹ về cõi phúc
Đời con dẫu có trăm ngàn cơ cực
Vẫn một lòng trông cậy Chúa, mẹ ơi...!



Hồ Văn Lành

Không có nhận xét nào: