Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

TỰ BAO GIỜ EM ĐÃ CÓ TRONG THƠ



Tự bao giờ em đã có trong tôi,
Để thơ tôi mênh mang hoài nỗi nhớ, 
Giọt mưa nào, chiều nay òa vỡ,
Tôi vô tình để nhớ rớt vào thơ....!

Tự bao giờ em đã có trong thơ
Để thơ tôi day dứt hoài trăn trở
Cũng có lẽ từ một ngày vô cớ, 
Tôi vụng về để lạc mất tơ duyên...

Hồ Văn Lành
30-10-2018

Không có nhận xét nào: