Con không đợi đến ngày kia mẹ mất
Mà gào lên con thương
mẹ, mẹ ơi,
Con không đợi đến ngày
kia mẹ nhắm mắt
Mà ôm hôn thân xác mẹ
lạnh rồi
Mẹ bây giờ vẫn sống với
con thôi
Sao con lại vô tình với
mẹ!
Ai đong được có bao
nhiêu nước bể
Ai đếm xong chim sẻ trên
trời
Con nào đong được tình
mẹ, mẹ ơi
Mẹ đã cho con cuộc đời
này, tất cả,
Suốt cuộc đời mẹ vất vả
vì con
Dẫu bây giờ con đã lớn
khôn
Mà mẹ vẫn không ngừng
chăm sóc.
Con rất sợ, ngày kia con
bật khóc
Bởi vì con không còn mẹ,
mẹ ơi
Nắng chiều tàn, mai sớm
nắng lên thôi,
Nhưng mẹ mất, làm sao
tìm lại mẹ!
Cho con được nói lên lời
con trẻ
Rằng con thương, con thương mẹ, mẹ ơi !
Hồ Văn
Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét