(Kính tặng mẹ yêu kính của con)
Đêm hôm qua con nằm mơ mẹ mất
Đêm hôm qua con nằm mơ mẹ mất
Con gào lên bên xác mẹ
lạnh tanh
Con ôm hôn thân xác mẹ
hiền lành
Con gọi mãi mà mẹ không
mở mắt
Con hối hận đã tự mình
đánh mất
Cả khỏang trời ở bên mẹ
dấu yêu
Mẹ bên con mỗi sáng, mỗi
chiều,
Con bình thản, cho đó là
đơn giản
Con đâu hay ngày kia dầu
sẽ cạn
Mẹ như đèn leo lét giữa
đêm đông
Gió nhẹ thôi cũng đủ làm
đèn tắt
Mẹ mất rồi, con khóc
cũng bằng không!
Con như con cá nhỏ giữa
dòng
Bơi mải miết trong dòng
sông tình mẹ
Mẹ già nua sống một đời
quạnh quẽ
Mà thương con vô bến, vô
bờ
Xin nhắn ai vẫn đang còn
có mẹ
Hãy hết lòng phụng dưỡng
mẹ ngày đêm
Để mai sau, khi mẹ bước
qua thềm
Lòng ta đỡ một phần nào
ray rứt !
Như mặt trời, mẹ chỉ duy
có một
Mẹ mất rồi con sẽ mãi mồ
côi
Dẫu con buồn, con khóc
đến cạn hơi
Con sẽ chẳng bao giờ tìm
thấy mẹ !
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét