Lâu
lắm rồi không được đọc thư em
Anh
nhớ lắm - ừ thì anh nhớ lắm !
Em
biết đâu những buổi chiều thăm thẳm
Một mình anh ngồi
ngắm lá vàng rơi !
Ai
bảo rằng những năm tháng xa xôi
Không
đông kết - không hóa thành kỷ niệm?
Ai
xa nhau, không một lần lưu luyến?
Ai
dại khờ về kiếm chút hương xưa ?
Chẳng biết chừ em đã ngủ chưa ?
Có
thao thức, mộng mơ trong đêm vắng ?
Có
bao giờ khi hoàng hôn tắt nắng ?
Em
đã dành một
khoảng lặng cho anh ?
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét