Quá đỗi tình cờ em
ghé thăm.
Cho ta hoài niệm thuở mười lăm,
Thuở em còn bé, ta còn bé
Đã biết yêu thương, trộm nhớ thầm!
Chẳng biết em còn
nhớ hay không?
Thuở ấy, em như ánh mai hồng
Còn ngây thơ lắm, vô tư lắm!
Nào biết bao người đang nhớ mong!
Thuở ấy, ta
cũng còn ngây thơ
Chỉ biết làm thơ và mộng mơ
Nhiều đêm, bài học - không
sao thuộc.
Ngẩn ngẩn, ngơ ngơ đến hàng giờ!
Thế rồi em lớn, ta cũng lớn
Ta học phương xa, em
lấy chồng
Ngày ta về lại thăm
xóm nhỏ
Mưa ướt lòng
ta, em biết
không???
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét