Mùa vọng đang về trong
yêu thương
Em ở trời Tây -
chốn tha hương
Đêm nay có thấy lòng se lạnh
Khi chợt nhớ về - Mẹ quê
hương?
Em ạ đêm nay gió lạnh về
Tự nhiên lòng thấy nhớ em
ghê
Nhớ ngày xưa đó em
còn bé,
Nhõng nhẽo và hay cứ khóc
nhè!
Thuở bé, mình thường chơi ô quan
Khi thua, em khóc - bảo: “Anh gian!”
Đến khi em lớn - nhiều mơ mộng
Em lại cho rằng: “Anh
dối gian!”
Vậy là năm tháng cứ dần trôi
Con sáo sang sông - sáo
theo người
Anh còn ở lại làng
quê cũ
Vẫn đợi, vẫn mong, bóng một người!
Mừng Chúa Ngôi Hai xuống làm người
Quê mình rộn rã khắp nơi nơi
Vậy mà có gã cô đơn lắm!
Ngồi đếm sao rơi tận cuối trời!
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét