Đây
bài thơ tôi viết cho em,
Khi còn là giáo sinh trường sư phạm
Để gởi lại em nguồn tình cảm
Của riêng tôi trong một tháng ở trường.
Gởi lại em chút tình chân thật,
Chút hương tình của một kẻ làm thơ,
Để ngày mai khi về dạy học trò,
Em nhớ mãi bài thơ này tôi dệt.
Tôi với em hai người chưa quen biết,
Nhưng hình như tất cả đã có rồi,
Tập thơ buồn em gởi cho tôi,
Đã gợi lại trong tôi nhiều nhung nhớ.
Nhớ quê nhà với những chiều lá đổ,
Nhớ học đường với những sáng mây bay
Tuổi học trò – ôi lứa tuổi thơ ngây
Nay thì hết, còn đâu mà mơ mộng.
Khi còn là giáo sinh trường sư phạm
Để gởi lại em nguồn tình cảm
Của riêng tôi trong một tháng ở trường.
Gởi lại em chút tình chân thật,
Chút hương tình của một kẻ làm thơ,
Để ngày mai khi về dạy học trò,
Em nhớ mãi bài thơ này tôi dệt.
Tôi với em hai người chưa quen biết,
Nhưng hình như tất cả đã có rồi,
Tập thơ buồn em gởi cho tôi,
Đã gợi lại trong tôi nhiều nhung nhớ.
Nhớ quê nhà với những chiều lá đổ,
Nhớ học đường với những sáng mây bay
Tuổi học trò – ôi lứa tuổi thơ ngây
Nay thì hết, còn đâu mà mơ mộng.
Tuổi học trò, tuổi hay chờ hay ngóng,
Tuổi hay buồn và đôi lúc vu vơ
Thuở học trò, tôi cũng tập làm thơ
Rồi tập nhớ, tập thương trong giờ học.
Bởi vì yêu, yêu lắm nghề dạy học
Nên tôi làm thầy giáo mấy năm nay
Cùng đàn em ngày lại qua ngày
Và năm tháng dần trôi về dĩ vãng ...
Gởi lại em chút tâm tư tình cảm
Của riêng tôi trong một tháng ở trường
Để ngày mai khi xa cách muôn phương
Em nhớ mãi bài thơ này tôi dệt.
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét