Phượng nở cho lòng anh tái tê
Chợt nhớ hôm nao sáng mùa hè,
Cùng
nhau hò hẹn bên hiên lớp,
Trao
nhau lưu bút cuối mùa ve.
Bé hỡi! Bây giờ anh đứng đây,
Ngắm màu phượng đỏ, ngắm màu mây
Lòng
anh bất chợt tràn nhung nhớ,
Nhớ Bé thật nhiều, Bé có hay?
Nơi đó giờ này, Bé chắc vui
Đâu
biết riêng anh đứng ngậm ngùi
Ôn
về quá khứ đầy thơ mộng
Ôi,
tuổi học trò, vui quá vui!
Bé có nhớ không những buổi chiều
Anh
ngồi bên cửa, mắt đăm chiêu
Bé đi ngang lớp cười duyên dáng
Anh
thấy lòng mình yêu quá
yêu!
Rồi những ban trưa nắng ngập đường
Chúng
mình chung bước dưới
hàng dương
Bé hay nũng nịu nên anh ghét,
Ghét
đó, nhưng mà thương vẫn thương!
Bé ơi, còn nhớ ngày xưa ấy !
Hai
đứa cùng chung một lối về.
Bé biết bây giờ ai đơn lẻ,
Đứng ngắm phượng mà nghe tái tê!
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét