Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

GIỜ ĐÂU CÒN GÌ NỮA GÌ NỮA PHẢI KHÔNG EM ?



Rất có thể anh sẽ về Đà Lạt
Chỉ mong sao ngồi dưới gốc thông già
Lòng tĩnh lặng - nhớ một người xưa cũ
Không hẹn hò - nhưng  vẫn đợi vẫn mong !

Anh nhớ nhiều – Đà Lạt một chiều đông
Trong thung lũng tình yêu, dưới tượng thần vệ nữ
Mình đã cùng nhau trao nụ hôn tình tứ,
Thề với đời- mãi mãi ở bên nhau.

Có thể là  em quên mất từ lâu
Câu thề nguyện chỉ có cỏ hoa làm chứng
Đường đời mà – hỏi mấy ai đứng vững
Anh cũng không buồn – chỉ thấy nhói trong tim.

Đã bao năm  anh mải miết đi tìm
Một nhân chứng cho tình yêu ngày ấy
Mà em ơi – có tìm hoài vẫn vậy,
Giờ đâu còn gì nữa phải không em ?

Hồ Văn Lành
(2/1/2013)

Không có nhận xét nào: