Gặp gỡ chiều nay giữa phố đông
Em tôi nước mắt đọng lưng tròng
Kéo nghiêng vành nón, em quay gót
Bối rối, thẫn thờ, tôi đứng trông!
Từ dạo em tôi bước theo chồng
Con đường xưa cũ chợt hóa cong
Phiến đá ngày xưa nơi hò hẹn
Bây chừ đá đã phủ rêu phong!
Nhờ gió gửi em một nụ hồng
Gửi cả vào thơ bao nhớ mong
Dẫu biết-
em ơi – tình đã lỡ
Mà sao : mãi nhớ ở trong lòng !
Hồ Văn
Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét