Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

XIN EM HÃY VỮNG TIN


 Hãy im lặng – đừng nói gì – em nhé!
Để nghe đời thỏ thẻ nói tiếng yêu
Để nghe trăng nũng nịu với nắng chiều
Để nghe gió dỗi hờn: mây xanh quá!

Có bao giờ mưa mà không ướt lá
Có bao giờ biển cạn nước đâu em
Có bao giờ anh thôi hết yêu em
Mà em trách - giận hờn anh – tội nghiệp.

Trời tháng bảy – mưa nhiều – không rửa hết
Những ưu tư phiền muộn bám trên cây
Em khóc chi cho héo hắt thân gầy,
Đâu vơi được những nỗi niềm, trăn trở.

Hoa ngâu tàn rồi hoa ngâu lại nở
Nắng chiều tàn, mai sớm nắng lại lên,
Dẫu đường đời có khập khiểng, chông chênh,
Xin em hãy vững tin: đời vẫn đẹp!

                                              Hồ Văn Lành

Không có nhận xét nào: