Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

MẸ TÔI


Mẹ không là kỹ sư hay bác sĩ,
Cũng không là giám đốc hoặc doanh nhân
Mẹ của tôi- chân chất một nông dân
Đời mẹ khổ, quanh năm dầm mưa nắng.



Bốn mươi tuổi tóc mẹ tôi bạc trắng
Dáng liêu xiêu, gầy rạc, mắt thâm quầng
Mẹ già nua – chiều nhạt nắng bâng khuâng
Tôi thương mẹ cả một đời vất vả.



Tôi sinh ra trong làng quê Bình Giả
Lúc chưa tròn một tuổi đã mất cha
Mẹ nuôi tôi bằng dòng sữa hiền hòa
Vắt kiệt sức trên cánh đồng sỏi đá.



Tôi thấy thương những đêm dài buốt giá
Mảnh chăn đơn mẹ nhường đắp cho tôi
Mẹ co ro chịu cái lạnh của trời
Nhưng lòng ấm, bởi thấy tôi đang ấm.



 Mẹ ơi mẹ, con thương, thương mẹ lắm!
Cám ơn đời, con có mẹ, mẹ ơi,
Con thấy thương những em bé mồ côi
Không có mẹ - biết đâu “tình mẫu tử”!



Mùa xuân này, mẹ già thêm một tuổi
Tôi cầu mong mẹ sống mãi trên đời
Như mặt trời, chỉ có một mà thôi
Và mẹ tôi cũng chỉ duy có một!

                             
                                 Hồ Duy Khánh

Không có nhận xét nào: